【漢語大詞典●玉逍遙】
<P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●玉逍遙</FONT>】</FONT><P><BR>1.駿馬名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋張邦基『墨莊漫錄』卷五:“神廟朝御馬有曰玉逍遙者,蓋赭白也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋邵伯溫『聞見前錄』卷二:“仁宗御馬有名玉逍遙者,馬色白,其乘之,安如輿輦也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元本高明『琵琶記·新進士宴杏園』:“[末白]</STRONG><STRONG>有甚好名?</STRONG><STRONG>[丑白]</STRONG><STRONG>飛龍、赤兔……玉逍遙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>2.飾玉的鞍座。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元歐陽玄『大明殿早朝』詩:“駞背負琛金絡索,象身備駕玉逍遙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>3.老年婦女頭巾上的飾物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『金史·輿服志下』:“年老者以皁紗籠髻如巾狀,散綴玉鈿於上,謂之玉逍遙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁:
[1]