我本善良 發表於 2012-8-25 20:38:35

【古今醫統大全 內傷門 病機1031】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>古今醫統大全 內傷門 病機1031</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>黃帝曰︰陰虛生內熱,奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰有所勞倦,穀氣衰少,形氣不盛,下脘不通,上焦不行,胃氣熱,熱氣蒸胸中,故內熱。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>又曰︰病生於陰者,得之飲食居處,陰陽喜怒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陰陽明論曰︰陽者,天氣也,主外;陰者,地氣也,主內。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故陽道實,陰道虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>犯賊風虛邪者,陽受之;飲食不節,起居不時者,(即內傷也。</STRONG><STRONG>)陰受之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽受之則入六腑,陰受之則入五臟。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>入六腑則身熱,不時臥,上為喘呼;入五臟則腹滿閉塞,下為飧泄,久為腸 。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此見內傷外感陰陽虛實之不同也,豈容不辨內外虛實之証而處治哉?平人氣象篇曰︰人以水穀為本,故人絕水穀則死也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>通評虛實篇曰︰頭痛耳鳴,九竅不利,腸胃之所生也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又曰︰陰之所生,本在五味;陰之五宮,傷在五味。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>李束垣曰︰歷考《內經》,元氣之充足,皆由脾胃之氣無所傷,而後能滋養元氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若胃氣之本弱,飲食自倍,則脾胃之氣既傷,而元氣亦不能充,而諸病由生也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>《內經》之旨,皎如日星,猶恐後人有所未達,故《靈樞經》中復申其說。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經云︰水穀入口,其味有五,各注其海,津液各走其道。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃者,水穀之海。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其輸上在氣街,下至三裡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水穀之海有餘,則腹滿;水穀之海不足,則飢不受穀食。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人之所受氣者,谷也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>谷之所注者,胃也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃者,水穀氣血之海也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>海之所行雲氣者,天下也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃之所出氣血者,經隧也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經隧者,五臟六腑之大絡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又云︰五穀入於胃也,其糟粕津液宗氣,分為三隊。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故宗氣積於胸中,上於喉嚨,以貫心肺,而行呼吸焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>榮氣者,泌其津液,注之於脈,化而為血,以榮四末,內注五臟六腑,以應刻數焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>衛者,出其悍氣之 疾,而行於四末分肉皮膚之間而不休者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又云︰中焦之所出,亦並胃中,出上焦之後。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此所受氣者,泌糟粕,蒸津液,化為精微,上注於肺脈,乃化而為血,以奉生身,莫貴乎此。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聖人諄復其辭而不憚其煩者,仁天下後世之心亦倦倦矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故夫飲食失節,寒溫不適,脾胃乃傷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此因喜怒憂恐損耗元氣,資助心火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>火與元氣不兩立,火勝則乘其土位,此所以病也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>生氣通天論云︰蒼天之氣,清淨則志意治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>順之則陽氣固,雖有賊邪,弗能害也,此因時之序。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故聖人傳精神,服天氣,而通神明。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>失之則內閉九竅,外壅肌肉,衛氣散解,此謂自傷,氣之削也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽氣者,煩勞則張,精絕,辟積於夏,使人煎厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>目盲不可以視,耳閉不可以聞,潰潰乎若壞都。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故蒼天之氣貴清淨,陽氣惡煩勞。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病從脾胃生者,一也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五常政大論云︰陰精所奉其人壽,陽精所降其人夭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰精所奉,謂脾胃既和,穀氣上升,春夏令行,故其人壽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽精所降,謂脾胃不和,穀氣下流,收藏令行,故其人夭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病從脾胃生者,二也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>六節臟象篇云︰脾胃大腸小腸三焦膀胱者,倉廩之本,榮之居也,名曰器,能化糟粕,轉味而出入者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其華在唇四白,其充在肌,其味甘,其色黃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此至陰之類,通於土氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡十一臟皆取決於膽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膽者,少陽春升之氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>春氣升則萬化安。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故膽氣春升,則餘臟從之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膽氣不升,則飧泄腸僻,不一而起矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病從脾胃生者,三也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經曰︰天食人以五氣,地食人以五味。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五氣入鼻,藏於心肺,上使五色修明,音聲能彰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五味入口,藏於脾胃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>味有所藏,以養五氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣和而生,津液相成,神乃自生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此謂之氣者,上焦開發,宣五穀味,熏膚充身澤毛,若霧露之溉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣或乖錯,人何以生?病從脾胃生者,四也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈特四者,至於經論天地之邪氣,感則害人五臟六腑,及形氣俱虛,乃受外邪,不因虛邪,賊邪不能獨傷人,諸病從脾胃而生明矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聖人旨意,重見疊出,詳盡如此,且垂戒云︰法於陰陽,和於術數,飲食有節,起居有常,不妄作勞,故能形與神俱,而盡終其天年,度百歲乃去。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>由是言之,飲食起居之際,可不慎哉?</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【古今醫統大全 內傷門 病機1031】