我本善良 發表於 2012-8-22 20:44:57

【古今醫統大全 針灸直指 內經補瀉415】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>古今醫統大全 針灸直指 內經補瀉415</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰余聞刺法,有餘者瀉之,不足者補之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰百病之生,皆有虛實,而補瀉行焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉虛補實,神去其室,致邪失正,真不可定,粗之所敗,謂之夭命。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補虛瀉實,神歸其室,久塞其空,謂之良工。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡用針者,隨而瀉之,迎而道之,虛則實之,滿則瀉之,菀陳者除之,邪勝則虛之,徐而疾則實,疾而實則虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>言實與虛,若有若無;察後與先,若存若亡;為虛與實,若得若失。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>虛實之要,九針最妙。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補瀉之時,以針為之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉曰必持內之,放而出之,排陽得針,邪氣得泄,按而引針,是謂內溫,血不得散,氣不得出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補曰隨之,隨之之意,若忘若行,若按,如蚊虻止,如留如環,去如 絕,令左屬右,其氣故止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>外門已閉,中氣乃實,必無留血,必取誅之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺之而氣不至,無問其數,刺之而氣至,乃去之勿復針。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>針有懸布天下者五︰黔首共余食,莫之知也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>一曰治神,三曰知養身,三曰知毒藥,四曰製砭石,五曰知五臟血氣之診。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五法俱立,各有所先。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今末世之刺也,虛者實之,滿者瀉之,此皆眾工所共知也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若夫法天則地,隨應而動,和之者若響,隨之者若影,道無鬼神,獨來獨往。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰願聞其道。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰凡刺之真,必先治神。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五臟已定,九候已備,後乃存針。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>眾脈不見,眾凶弗聞,外內相得,無以形先,可玩往來,乃施於人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人有虛實,五虛勿近,五實勿遠。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至其當發,間不容睫,手動若務,針耀而勻,靜意視義,觀適之變,是謂冥冥,莫知其形。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>見其烏烏,見其稷稷,從見其飛,不知其誰,伏如橫弩,起如發機。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺虛者,須其實;刺實者,須其虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經氣已至,慎守勿失,深淺在志,遠近若一,如臨深淵,手如握虎,神無營於眾物。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>義無邪下,必正神。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小針之要,易陳而難入,粗守形,上守神。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神乎神,客在門,未睹其疾,惡知其原?刺之微,在速遲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>粗守關,上守機。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>機之動,不離其空。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>空中之機,清淨而微,其來不可逢,其往不可追。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知機之道者,不可掛以發,不知機道,扣之不發。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知其往來,要與之期,粗之暗乎,妙哉﹗工獨有之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>往者為逆,來者為順,明知逆順,正行無問。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>迎而奪之,惡得無虛?追而濟之,惡得無實?迎之隨之,以意和之,針道畢矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡用針者,虛則實之,滿則泄之,宛陳則除之,邪勝則虛之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>《大要》曰︰持針之道,堅者為寶,正指直刺,無針左右,神在秋亳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>屬意病者,審視血脈,刺之無殆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方刺之時,必在懸陽,及與兩衛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神屬勿去,知病存亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血脈者,在 橫居,視之獨澄,切之獨堅。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺虛則實之者,針下熱也,氣實乃熱也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>滿而泄之者,針下寒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>菀陳則除之者,出惡血也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>邪盛則虛之者,出針勿按。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>徐而疾則實者,徐出針而疾按之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>疾而徐則虛者,疾出針而徐按之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>言實與虛者,寒溫氣多少也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若無若有者,疾不可知也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>察後與先者,知病先後也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>為虛與實者,工勿失其法。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若得若失者,離其法也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>虛實之要,九針最妙者,為其各有所宜也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補瀉之時者,與氣開闔相合也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>九針之名,各不同形者,針窮其所當補瀉也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺實須其虛者,留針,陰氣隆至,乃去針也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺虛須其實者,陽氣隆至,針下熱,乃去針也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經氣已至,慎守勿失者,勿變更也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>淺深在志者,知病之內外也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>近遠如一者,淺深其候等也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如臨深淵者,不敢墮也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手如握虎者,欲其壯也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神無營於眾物者,靜志觀病患,無左右視也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>義無邪下者,欲端以正也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>必正其神者,欲膽病患,目製其神,令氣易行也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂易陳者,易言也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>難入者,難著於人也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>粗守形者,守刺法也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上守神者,守人之血氣有餘不足,可補瀉也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神客者,正邪共會也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神者,正氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>客者,邪氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在門者,邪循正氣之所出入也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>未睹其疾者,先知邪正何經之疾也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惡知其原者,先知何經之病,所取之處也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺之微在數遲者,徐疾之意也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>粗守關者,守四肢而不知血氣正邪之往來也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上守機者,知守氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>機之動,不離其空者,知氣之虛實,用針之徐疾也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>空中之機,清靜以微者,針以得氣,密意守氣勿失也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其來不可逢者,氣盛不可補也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其往不可追者,氣虛不可瀉也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不可掛以發者,言氣易失也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>扣之不發者,言不知補瀉之意也,血氣已盡而氣不下也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知其往來者,知氣之逆順盛虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>要與之期者,知氣之可取之時也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>粗之暗者,冥冥不知氣之微密也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>妙哉工獨有之者,盡知針意也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>往者為逆者,言氣之虛而小。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小者,逆也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>來者為順者,言氣之平。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>平者,順也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>明知逆順,正行無問者,言知所取之處也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>迎而奪之者,瀉也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>追而濟之者,補也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂虛則實之者,氣口虛而當補之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>滿則瀉之者,氣口盛而當瀉之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>菀陳則除之者,去血脈也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>邪勝則虛之者,言諸經有盛,皆瀉其邪也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>徐而疾則實者,言徐內而疾出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>疾而徐則虛者,言疾內而徐出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>言實與虛,若有若無者,言實者有氣,虛者無氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>察後與先,若亡若存者,言氣之虛實,補瀉之先後也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>察其氣之已下與常存也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>為虛與實,若得若失者,言補者必然若有得也,瀉則恍然若有失也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是故工之用針也,知氣之所在,而守其門戶,明於調氣,補瀉所在,徐疾之意,所取之處。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉必用圓,切而轉之,其氣乃行。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>疾而徐出,邪氣乃出;伸而逆之,搖大其穴,氣出乃疾。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補必用方,外引其皮,令當其門,左引其樞,右推其膚,微旋而徐推之,必端以正,安以靜。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>堅心無解,欲微以留氣下而疾出之,推其皮,蓋其外門,神氣乃存。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>用針之要無忘其神。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉必用方者,以氣方盛也,以月方滿也,以日方溫也,以身方定也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以息方吸而納針,乃復候其方吸而轉針,乃復候其方呼而徐引針。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰︰瀉補必用圓者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>圓者,行也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>行者,移也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺必中其榮,復以吸排針也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故圓與方,非針也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉實者,氣盛乃內針。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>針與氣俱內,以開其門,如利其戶,針與氣俱出,精氣不傷,邪氣乃下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>外門不閉,以出其疾,搖大其道,如利其路,是謂大瀉,必切而出,大氣乃屈,持針勿置,以定其意。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>候呼內針,氣出勿針入,針空四塞,精無從出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方實而疾出針,氣入針出,熱不得遠,閉塞其門,邪氣布散,精氣乃得存。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>動氣候時,近氣不失,遠氣乃來,是謂追之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>吸則內針,無令氣忤;靜以久留,無令邪布。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>吸則轉針,以得氣為故;候呼引針,呼盡乃出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大氣皆出,故命曰瀉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>捫而循之,切而散之,推而按之,彈而怒之,爪而下之,通而取之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>外引其門,以閉其神,呼盡內針,靜以久留,以氣至為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如待所貴,不知日暮,其氣以至,適而自護。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>候吸引針,氣不得出,各在所處,推合其門,令神氣存,大氣留止,故命曰補。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補瀉弗失,與天地一,經氣以至,慎守勿失。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>淺深在志,遠近如一,如臨深淵,手如握虎,神無營於眾物。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>持針之道,欲端以正,安以靜,先知虛實,向行疾徐,左手執骨,右手循之,無與肉果。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉欲端以正,補必閉膚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>輔針導氣,邪得淫,真氣得居。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰ 皮開腠理奈何?岐伯曰︰因其分肉,左別其膚,微內而徐端之,適神不散,邪氣得去。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知其氣所在,先得其道,稀而疏之,稍深以留,故能徐入之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大熱在上,推而下之,上者引而去之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>視先痛者,常先取之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大寒在外,留而補之;入於中者,從合瀉之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上氣不足,推而揚之,下氣不足,積而從之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒入於中,推而行之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫實者,氣入也;虛者,氣出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣實者,熱也;氣虛者,寒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>入實者,左手開針孔也;入虛者,右手開針孔也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形氣不足,病氣有餘,是邪勝也,急瀉之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形氣有餘,病氣不足,急補之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形氣不足,病氣不足,此陰陽俱不足也,不可刺,刺之則重不足,不足則陰陽俱竭,血氣皆盡,五臟空虛,筋骨髓枯,老者絕滅,壯者不復矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形氣有餘,病氣有餘,此謂陰陽俱有餘也,急瀉其邪,調其虛實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰︰有餘者瀉之,不足者補之,此之謂也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰︰刺不知逆順,真邪相搏,滿而補之,則陰陽四溢,腸胃充郭,肝肺內,陰陽相雜。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>虛而瀉之,則經脈空虛,血氣竭枯,腸胃○ 僻,皮膚薄著,毛腠夭焦,予之死期。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡用針之類,在於調氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣積於胃,以通營衛,各行其道,宗氣留於海。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其下者,經於氣沖;其直者,走於息道。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故厥在於足,宗氣不下,肺中之血凝而留止,弗之火調,弗能取之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>散氣可收,取氣可布,深居靜處,占神往來,閉戶塞牖,魂魄不散,專意一神,精氣之分,毋聞人聲,以收其精。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>必一其神,令志在針,淺而留之,微而浮之,以移其神,氣至乃休,男內女外,堅拒勿出,謹守勿內,是謂得氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺之而氣不至,無問其數。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺之而氣至,乃去之,勿復針。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>針各有所宜,各不同形,各任其所。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>為刺之要,氣至而有效,效之信,若風之吹雲,明乎若見蒼天,刺之道畢矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>用針者,必先察其經絡之虛實,切而循之,按而彈之,視其應動者,乃復取之而下之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>六經調者,謂之不病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖病,謂之自已。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>一經上實下虛而不通者,此必有橫絡盛加於大經,令之不通,視而瀉之,此所謂解結也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上寒下熱,先刺其項太陽,久留之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>已刺即熨項與肩胛,令熱下合乃止,此所謂推而上之者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上熱下寒,視其脈虛而陷下於經者,取之,氣下乃止,此所謂引而下之者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大熱遍身,狂而妄見妄聞妄語,視足陽明及大絡取之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>虛者補之,血而實者瀉之,因其偃臥,居其頭前,以兩手四指挾按頭動脈,久持之,倦而切推下至缺盆中,而復止如前,熱去乃止,此所謂推而散之者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰余聞刺之言曰有餘者瀉之,不足者補之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>何謂有餘,何謂不足?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰有餘有五,不足亦有五,帝欲何問?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰願盡聞之。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰神有有餘,有不足;氣有有餘,有不足;血有有餘,有不足;形有有餘,有不足;志有有餘,有不足。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡此十者,其氣不等也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰人有精氣津液,四肢九竅,五臟十六部,三百六十五節,乃生百病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>百病之生,皆有虛實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今夫子乃言有餘有五,不足亦有五,何以生之乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰皆生於五臟也。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>夫心藏神,肺藏氣,肝臟血,脾藏肉,腎藏志,而此成形,志意內通連骨髓而成形。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五臟六腑之道,皆出於經隧,以行血氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血氣不和,百病乃變化而生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是故守經隧焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰神有餘不足,何如?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰神有餘則笑不休,神不足則悲。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>血氣未並,五臟安定,邪客於形,洒淅起於亳毛,未入於經鉻也,故命曰神之微。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰補瀉奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰神有餘,則瀉其小絡之血,出血,勿之深斥,無中其大經,神氣乃平;神不足,視其虛絡,按而致之,刺而利之,無出其血,無泄其氣,以通其經,神氣乃平。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰刺微奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰按摩勿釋,著針勿斥,移氣於不足。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>氣有餘則喘咳,上氣不足則息利少氣,血氣不並,五臟安定。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>皮膚微病,命曰白氣微泄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰補瀉奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰氣有餘,則泄其經隧,無傷其經,無出其血,無泄其氣。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>不足則補其經隧,無出其氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰刺微奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰按摩勿釋,出針視之,曰我將深之,適人必革,精氣自伏,邪氣散亂,無所休息,氣泄腠理,真氣乃相得。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰善。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>血有餘不足奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰血有餘則怒,不足則恐。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>血氣未並,五臟安定,孫絡水溢,則經有留血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰補瀉奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰血有餘,則瀉其盛經出其血。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>不足,則視其虛經,針其脈中,久留而視,脈大,疾出其針,無令血瀉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰刺留血奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰視其血絡,刺出其血,無令惡血得入於經,以成其疾。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰善。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形有餘不足奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰形有餘則腹脹,涇溲不利,不足則四肢不用。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>血氣未並,五臟安定,肌肉蠕動,命曰微風。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰;補瀉奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰形有餘則瀉其陽經,不足則補其陽絡。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰刺微奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰取分肉間,無中其經,無傷其絡,衛氣得復,邪氣乃索。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰善。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>志有餘不足奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰志有餘則腹脹飧瀉,不足則厥。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>血氣未並,五臟安定,骨節有動。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰補瀉奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰志有餘則瀉然谷筋血者,不足則補其復留。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝曰︰刺未並奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯曰︰即取之,無中其經,邪所乃能立虛。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>血清氣濁,疾瀉之則氣竭;血濁氣澀,疾瀉之則經可通。</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【古今醫統大全 針灸直指 內經補瀉415】