【孫莘老求墨妙亭詩】
本帖最後由 武曲 於 2012-7-18 21:10 編輯 <br /><br /><P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>孫莘老求墨妙亭詩</FONT>】</FONT></STRONG></P><P align=center><BR><STRONG>蘇軾</STRONG></P>
<P align=center><BR><STRONG>蘭亭繭紙入昭陵,世間遺跡猶龍騰。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>顏公變法出新意,細筋入骨如秋鷹。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>徐家父子亦秀絕,字外出力中藏棱。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>嶧山傳刻典刑在,千載筆法留陽冰。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>杜陵評書貴瘦硬,此諭未公吾不憑。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>短長肥瘠各有態,玉環飛燕誰敢憎。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>吳興太守真好古,購買斷缺揮縑繒。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>龜跌入座螭隱壁,空齋晝靜聞登登。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>奇蹤散出走吳越,勝事傳說誇友朋。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>書來乞詩要自寫,為把栗尾書溪藤。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>後來視今猶視昔,過眼百世如風燈。</STRONG></P><BR>
<P align=center><STRONG>他年劉郎憶賀監,還道同是須服膺。</STRONG></P>
頁:
[1]